Màn đem xuống dần
Còn ta biển lệ
Giật mình ôi ta biết đâu về
Người đi quá vội
Tình ta vẫn đợi
Lòng buồn theo tiếng gió miên man
Tình đau chết dần
Mòn trong tim sầu
Mội trời như oán thương đau
Trời đêm biển lặng
Lòng đau gấp ngàn
Đợi người tim hóa hư vô
Thời gian đóng lại
Màn đêm khép dần
Lặng về trên những bước xa vời
Người ơi biết rằng
Từ nay vắng rồi
Đành lòng quên hết những thương đau