Bước trên đường hoang vắng
Bước trên đường phố vắng
Những xót xa bỗng dưng tìm về
Những mặn nồng xưa ấy giờ mãi bay.
Về nơi chốn nào có ai ngờ hạnh phúc
Bay thoáng qua như cơn gió chiều
Có ai ngờ gian dối lặng lẽ riêng
Mình em vẫn nhớ mình em vấn vương.
Nếu đã biết khi xưa ấy tình mình sẽ mãi như làn mây
Và tình ta chỉ còn lại đắng cay
Em sẽ không vội tin em sẽ không vội yêu
Em sẽ không vội mang một niềm đau.
Đã có những phút giây êm ái
Giờ nghẹn ngào nước mắt tàn phai
Đành vậy thôi nghe dòng lệ đắng môi
Thiên đường yêu đã tan một mình em thầm mơ
Vết thương trong tim sẽ mãi không phai tàn.