Tác giả: Unknown
Ca sỹ thể hiện: Như Loan
Khi anh bên em anh có nghe chăng ngọn lửa cháy. Khi anh bên em anh có nghe chăng lời đắm say. Và em đang mong chờ mai đây, ngày tình yêu đôi ta bắt đầu. Dù biết giữa giấc mộng, vẫn muốn mãi có nhau. Người yêu hỡi, lại.
Tác giả: Unknown
Có bao giờ em biết. Lạnh giá nơi đây chỉ còn mình anh. Bao ngày yêu dấu. Giờ đã phôi pha. Chỉ còn những kỷ niệm. Ngày dài xa vắng em. Đời chìm trong bóng đêm. Em giờ xa quá. Nhớ chăng kỷ niệm xưa? Mong! Quay.
Tác giả: Unknown
Ca sỹ thể hiện: Dany Nguyễn
Người yêu hỡi khi tựa vai anh. Đặt bàn tay lên trên ngực anh. Có biết rằng nhịp tim này. Rộn ràng đập nhanh khi mình trao cho nhau. Những hơi ấm loang tỏa thâu đêm. Nhìn vào ánh mắt em nói rằng. Anh muốn đc mãi sau.
Tác giả: Unknown
Ca sỹ thể hiện: Tim
Em yêu hôm nay đã vội bước đi. Để anh một mình ngồi nhớ mong. Những ngày qua, buồn vui ta luôn có nhau. Sao nay chỉ còn mỗi mình anh? Anh tưởng rằng tình mình sẽ như. Như sao, như trăng, như mờ. Giờ thì đã hết, mình.
Tác giả: Unknown
Là khi.. Anh chợt nhân ra tiếng yêu của anh thật vô nghĩa với anh người hờ hững giờ là nỗi đau của anh ! Và em... Là bao nhiêu ngày anh vân mong va anh gom tình yêu vào câu hát. Khi hiểu được rằng ,, em đã chẳng cần.
Tác giả: Unknown
Giờ anh biết mình đã quá sai rồi em, hãy cho anh 1 cơ hội em hỡi. Từng đêm vắng 1 mình với men rượu cay, dòng lưu bút ngày nào: anh vẫn khắc ghi. Giờ anh chẳng cần gì, chỉ mong... em sẽ.. quay về. *****. Giờ.
Tác giả: Unknown
Sẽ yêu em không xa rời là câu anh thường nói. Mãi bên em mãi vui cười là hạnh phúc trong đời. Hình như anh hình như em, đã sống vui trong mùa nắng thu. Hình như em cùng với anh đã nắm tay bước vào thiên đường yêu.
Tác giả: Unknown
Yêu làm chi cho con tim tan nát. Yêu làm gì rồi cũng phải chia ly. Anh ngàn lần muốn nói yêu em thật nhiều. Nhưng cuộc đời nào có phải như mơ. Hãy cùng cười để quên đi muộn phiền. Để lòng mình nhẹ bớt những thương.
Tác giả: Unknown
Xa mất rồi. Những phút giây ta gần kề bên nhau. Những tháng năm bao ngọt ngào trao nhau. Giờ như phút đầu. Đông đã tàn, mà sao hơi ấm giờ xa ngút ngàn. Chỉ còn anh lê bước chân lang thang về nơi con phố muộn màng. Để.