Mẹ ơi! Do gia cảnh nhà mình nghèo túng.
Còn đành xa xứ lên Sài Gòn tìm kế mưu sinh.
Chỗ lạ người xa lòng con nhiều bâng khâng và lo sợ
Ngồi một mình giữa căn gác trọ buồn tênh.
Lòng con càng thương và nhớ mẹ.
Vọng cổ
Câu 1
Từ giã quê xưa con rời xa mái gia đình yêu dấu.
Cuộc đời mưu sinh bao năm vẫn lặng thinh để rồi
từng đêm căn gác buồn heo hắt trông bóng... trăng.... ngà
Từng bước bơ vơ giữa xứ lạ quê người.
Không gia đình không người thân thích.
Con ngỡ ngàng bở phố thị phồn hoa.
Con đã quen rồi lối sống đơn sơ.
Không ngựa xe không ồn ào náo nhiệt.
Bao năm xa nhà con nhớ làm sao,
Nhớ lắm mẹ già ngày đêm vất vả...
Câu 2
Băng suối trèo non, dầm mưa dãi nắng.
Mẹ đã nuôi con nên dóc nên hình.
Tảo tần vì con ngày 2 buổi dưa cà.
Có những lần con gây ra lầm lỗi
Mẹ không hề la mắng
Mà chỉ dạy những lời hay
Có lần trời mưa nhà dột khắp nơi
Mẹ đã ôm con vào lòng cho con thêm ấm ấp.
Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con.
Mưa nắng qua ngày thân gầy mẹ quạnh hiu.
Mẹ ơi! con vẫn biết là mẹ rất nhớ con
Và từng đêm bên chong đèn mà trông con về.
Nhưng mà mẹ ơi, công danh con còn lận đận
Nên chưa về thăm mẹ
Để mẹ một mình hiu hắt nhớ mông.
Con sẽ cố gắng làm việc để về bên mẹ
Sẽ chăm lo cho mẹ khi mẹ đã tuổi già xế bóng.
[ Giai điệu 1]
Vọng cổ
Câu 5
Mẹ ơi chí con chưa thành công danh còn lận đận.
Để mẹ một mình nơi xa trông ngóng con... về
Mắt mẹ quần sâu, vì con nay biết ở phương nào.
Đêm đã dần trôi, sao mẹ vẫn còn ngồi đó
Ngóng trông gì mà ánh mắt mẹ buồn hiu
Bão tố vây quanh mẹ một mình nơi xóm nhỏ
Lá rơi xa cành mà con vẫn biệt tâm
Hẹn ngày mai, khi ánh dương soi cuộc đời con
Là ngày con về quê thăm lại người mẹ hiền.
Câu 6
Con sẽ hái những lá rau non
Nấu cho mẹ nồi canh ngọt ngào hương vị
Những tháng năm xa quê con đã rời xa vòng tay mẹ
Nay con trở về thật ấm áp biết bao.
Vì cuộc sống mưu sinh con đành rời xa mẹ
Để mẹ già heo hắt nhớ trông
Nhìn mẹ mắt đã quần sâu lưng còng tóc bạc
Lòng con nhiều xót xa, mẹ ơi mắt con lẹ nhòa
Chiều chiều nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm bún lưỡi lừa cá xương
Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp mật như đường mía lau
[ Giai điệu 2]
Vọng cổ
Câu 5
Mẹ ơi chí con chưa thành công danh còn lận đận.
Để mẹ một mình nơi xa trông ngóng con... về
Mắt mẹ quần sâu, vì con nay biết ở phương nào.
Đêm đã dần trôi, sao mẹ vẫn còn ngồi đó
Ngóng trông gì mà ánh mắt mẹ buồn hiu
Bão tố vây quanh mẹ một mình nơi xóm nhỏ
Lá rơi xa cành mà con vẫn biệt tâm
Hẹn ngày mai, khi ánh dương soi cuộc đời con
Là ngày con về quê thăm lại người mẹ hiền.
Lý con sáo gò công
Con về đây sao lòng xốn xang.
Ôi đớn đau tâm hồn
Nhìn mẹ lòng đầy xót xa
Thương tóc trắng bay
Lưng còng thêm mắt mờ.
Đêm cầu mong ông trời xót thương.
Xin hãy thương mẹ hiền
Để mẹ sống đời với con.
Đi khắp thế gian này
Không thể tìm được mẹ đâu
Con sẽ luôn bên mẹ
Hạnh phúc quây quần bên nhau.
Câu 6
Nhìn mẹ mắt đã quần sâu lưng còng tóc bạc
Lòng con nhiều xót xa, mẹ ơi mắt con lẹ nhòa
Chiều chiều nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm bún lưỡi lừa cá xương
Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp mật như đường mía lau