Từ ngày xa đất miền tây lên đô thành tìm hai bữa cơm ngày đêm sớm tối không màng mong một ngày đời mau đổi thay
Nào ngờ đời đắng chua cay nơi quê người xa quá miền tây người yêu luôn ngóng trông hoài mong ngày anh sẽ về thăm để cho nước lớn nước rồng cho cánh đồng lúa nặng trĩu bông. Hà ha há ha ha hà
(cho cánh đồng lúa nặng vàng bông.)
Chiều về ghé bến đò xưa tin buồn ai xé lòng tôi người yêu đã bước theo chồng quên câu thề ước hẹn chờ mong. hờ hơ hớ hơ hơ hờ
( em quên lời ước hẹn chờ mong..
Còn gì đâu nữa mà mong em theo chồng về nơi xứ xa còn tôi đứng ngóng sông dài gió vắng lặng tiếng bìm bịp kêu..hò ơi ớ ơ ơi hò
( Con sông buồn tiếng bìm bịp kêu )
Dk
Chiều nay. chiều nay... tiếng bìm bịp kêu mà tôi xót xa trăm chiều tiếng bìm bịp kêu như ai buồn ai oán người ơi.
Để rồi chiều đông không còn ai nhớ mong tôi về bến sông tiêu đìu tiếng chim kêu chiều xót xa não nề.
Mỗi lần qua sông chim kêu buồn nhớ thương một người..
Còn gì đâu nữa mà mong câu thề ngàn sắc son còn tôi đứng ngóng mỏi mòn
Con sông buồn tiếng bìm bịp kêu..
Hò ơi ớ ơ ơi hò Con sông buồn..tiếng bìm bịp kêu..