Em có về một miền quê mang tên người chiến sĩ
Trần Văn Thời một anh tài bất khuất kiên trung
Anh có nghe, bài dân ca ru mơ màng Sông Đốc
Nhìn chân trời thuyền theo thuyền sau trước ra khơi.
Qua Khánh Bình, về Lợi An hay Phong Điền, Khánh Hải
Vòng tay nào cùng khua chèo nhớ Bác Ba Phi
Đây Khánh Hưng mời em sang nghe câu hò ghe lúa
Này ân tình, chuyện chúng mình trong thoáng quê hương.
Anh ơi! Đi khắp nẻo quê hương ta ngắm những mùa thương
Em ơi! Con nước chở tương tư, nay thắm giọt phù sa
Quê ta xanh thẳm bởi ân tình, cho mình hoài thương nhau
Thương lắm những câu hò ai đợi chờ bên sông.
Anh ơi, bông lúa trổ trên đồng, khi mặn nồng lên ngôi
Xin nhắn gửi đôi lời cho người tình quê hương
Em ơi, cơn gió thổi mênh mông, hương lúa phủ dòng sông
Ta nghe câu hát trải yêu thương đi khắp nẻo đường quê
Xa xa... tôm cá nhảy trên đồng, vui hội mùa đơm bông
Ai kết mái tay chèo theo điệu mùa trên sông
Anh ơi! Sông Đốc chảy muôn đời khơi nghìn dòng kênh xanh
Cho thắm những ân tình, ta trọn đời bên nhau.