Anh ơi đô thành lắm nhiều chông gai
Bao nhiêu đoạn trường vì kế sinh nhai
Em đây phận gái nơi quê nghèo nào ước mơ sang giàu, chỉ mong mình được bên nhau
Em ơi sang giàu ai chẳng ước ao
Xa hoa gấm lụa là giấc chiêm bao
Anh đây ngày tháng nơi đô thành
Mong sao cuộc sống sang giàu
Nào ngờ sa vào đam mê
Anh ơi sao nỡ đoạn đành, quên nghĩa vợ chồng
Mà đành lòng bán em cho người ta
Xa hoa, cám dỗ đời người
Lỡ phút ngu khờ, nghe theo lời người đẩy đời em vào chốn phấn hương
Bởi chữ kim tiền, anh giết đời em
Đem nghĩa vợ chồng đổi bán mua vui
Giờ đây em sống trong bùn lầy, vì ai mê say bạc bài, nên bây giờ đời em trái ngang
Tha thứ cho lòng anh cũng đắng cay
Thoáng đầu xa nhà tìm kế sinh nhai
Nào anh biết trước chữ ngờ
Mây đen kéo giăng đầy trời
Nên bây giờ đời anh mất em.