Đêm giăng giăng, hồn anh lạc bước nơi phương nào.
Trăng đơn côi, mình anh chiếc bóng lạc loài.
Cơn gió lạnh, vờn lên nỗi đau, dìu chân bước mau, tìm về.
Tháng năm êm đềm, tình ta đắm say, mùi hương tóc mây.
Đêm hoang vu, hồn anh lê bước bên hiên nhà
Em mơ say, chìm trong giấc ngủ yên lành.
Đôi mắt buồn, bờ môi khát khao, hồn ta có nhau, nồng nàn.
Ánh trăng nghiêng dài, nhẹ hôn tóc mây, tình ta ngất ngay, men nồng đong đầy.
Gió ơi! Thôi ngừng lay, trăng ơi, thôi ngừng trôi, đêm ơi, đừng vội sáng, để giấc mơ hoang nồng bên nhau lần cuối, hai linh hồn mai cách biệt đến ngàn thu.
Phải về thôi, đêm đã tàn, mộng mơ vỡ tan, hồn ta dở dang. Còn chút tình chốn trần gian, còn nỗi buồn mãi vương mang, một linh hồn vương vấn lỡ làng.
Về thôi gió ơi, về thôi trăng ơi, hồn ta chơi vơi tan theo làn khói ....... mịt mờ.