[Intro:] 
Nơi xa đó mẹ có khỏe không? 
Con nhớ nhà lắm, nhớ tuổi thơ, nhớ bữa ăn mẹ chờ 
Gia đình mình vẫn vui và hạnh phúc phải không mẹ? 
Con ước gì được về với tuổi thơ 
Để sẽ không biết buồn, biết đau và biết khóc nữa. 
[Ver 1:] 
Con mệt lắm, mệt mỏi cảm giác một mình nơi phương xa 
Mọi thứ con phải tự lo, vất vả nơi chốn người lạ 
Cũng đã mấy năm xa nhà, xa tổ ấm con từng được chở che 
Xa những tiếng cười, xa cả vòng tay ngày còn có mẹ 
Thời gian nhanh quá phải không mẹ, lúc nhỏ mẹ mắng con không nghe 
Cứ thích quậy phá rong chơi, còn việc khác con không care 
Đến bây giờ con mới hiểu cuộc sống khổ cực trên đất lạ 
Chẳng có một ai chia sẻ hay nâng đỡ khi vấp ngã 
Nhiều lúc muốn nói con nhớ mẹ lắm nhưng không *** nói mẹ nghe 
Vì con yếu đuối, sợ không kìm được giọt nước hoen mi nhòe 
Con thấy mình sai, vì chàng trai ấy con phải bỏ học rồi ngã bệnh 
Quên mất là mẹ vì con hi sinh mọi thứ không tính đến 
Con muốn được khóc trên vai mẹ, cuộc sống khiến con mệt mỏi quá mẹ ơi 
Bổn phận xa nhà, con hiểu cố giấu nhưng sao giọt buồn vẫn khẽ rơi 
Con nhớ thủa nhỏ ham vui bắt mẹ chờ mỏi mòn 
Cứ đến giờ cơm không thấy lại đi khắp xóm để tìm con 
Giờ thì thèm khát cảm giác đó nhưng đâu còn. 
[Hook:] 
Nơi phương xa con nhớ nhà lắm, một mình tự lo làm sao xuể 
Bởi cuộc sống lạ lẫm làm quen với từng nếp sống làm sao dễ 
Là vì ai mái tóc xanh giờ đây phủ lớp khói màu 
Là vì con mà đến canh 2 mẹ vẫn trằn trọc chưa thể ngủ. 
Nơi phương xa con nhớ nhà lắm, một mình tự lo làm sao xuể 
Bởi cuộc sống lạ lẫm làm quen với từng nếp sống làm sao dễ 
Là vì ai mái tóc xanh giờ đây phủ lớp khói màu 
Là vì con mà đến canh 2 mẹ vẫn trằn trọc chưa thể ngủ. 
[Ver 2:] 
Mẹ của con giờ đã không còn trẻ, dòng thời gian lấy mất tuổi thanh xuân 
Mái tóc mộc mạc đã đổi màu sương bởi vì cuộc đời lắm gian truân 
Cuộc sống ở quê thật yên bình, nồi cơm canh nóng mỗi ngày mẹ vẫn nấu 
Vẫn là phần cơm mẹ chờ dù biết ham chơi chẳng về đâu 
Con nhớ từng câu mẹ dặn "học hành, làm việc chăm chỉ nghe con, cuộc sống xa nhà khổ lắm con đừng nản lòng" 
Bây giờ con mới thấm, cảm giác tự lập rất khó khăn 
Có khi làm việc quen mất cả giờ ăn 
Rồi nhiều lúc mãi mê với bao điều được mất 
Thời gian rảnh tâm sự cùng người yêu mà quên mất mẹ cũng cần chia sẻ biết bao điều 
Con cuống lên khi thấy người ấy dỗi dỗi và hờn hờn 
Mà quên mất mẹ vì con mà chịu đau đớn nuốt tủi hờn 
Mẹ ơi cuộc dời ngọt ngào đan xen cùng đôi trá 
Con đã mệt nhoài ngã quỵ cần mẹ chỉ lối ra 
Con xin lỗi đã biêt bao lần làm mẹ buồn thổn thức thâu đêm 
Nhưng xin mẹ yêu phương xa giữ gìn sức khỏe 
Trời mùa này se lạnh về đêm...