Bao ngày qua khi bóng em dần xa,
Nước mất ta đã trôi trong nhạt nhòa.
Trong màn đêm chỉ có ta mình ta,
Từng đêm vẫn nhớ mong về em.
Trên trời cao ánh trăng xưa vẫn lẻ loi ,
Nhớ mong ai sao trăng buồn thế,
Bao nhiêu vì sao,là bấy nhiêu nỗi buồn của ánh trăng phải không người ơi...
Phải chăng trăng kia cũng khóc, giống như ai,nước mắt rơi lung linh đêm dài.
Vì sao mà trăng phải khóc để cô đơn ẩn mình trong trái tim.
Cầu mong em vui nơi ấy mãi yên vui, nhớ đến anh ở nơi chốn này,
Bình minh khi trăng khuất bóng, chúng ta sẽ mãi hạnh phúc bên nhau...