Đêm khuya lạnh giá. 
Từng hạt mưa nhẹ rơi bên thềm. 
Từng cơn gió thoảng qua làm anh thêm nhớ em 
(Nhớ em người ơi!) 
Em ở phương xa đó (ở phương trời xa) 
Có nhớ đến anh, nhớ đến anh không người 
Chẳng còn anh kề bên, em có thấy buồn không? 
(Có buồn không em?) 
Đã quen rồi từng ngày có nhau 
Giờ vắng em anh sống thế nào 
Giờ em đi còn lại mỗi anh 
Anh phải làm sao? 
ĐK: 
Lúc chia xa nhìn em bước đi 
Nước mắt anh rơi ngược vào tim 
Hỡi đôi tay níu bàn tay ấy 
Sao tim anh bỗng nghe giá lạnh 
Mãi không quên lời anh đã hứa 
Hứa yêu em bên em suốt đời 
Cớ sao em vội đi như thế 
Làm sao anh sống những ngày không em 
Phố vắng em thì anh phải cố 
Làm quen cuộc sống những ngày không em 
-The end-