1.Tôi về qua lối ấy ngôi trường làng còn đây người xưa nay đâu rồi.
Xác phượng rụng tả tơi ve sầu mùa hạ tới tình nói sao nên lời
Chuyện tình thời thơ ấu, bao kỷ niệm yêu dấu
ép trong trang vở một nhánh lá thuộc bài
mối tình ban đầu xin ghi khắc bền lâu.
2.Con đường nào chung bóng nay bạc màu thời gian giờ xa xôi đôi đường.
Bút mực buồn ngẩn ngơ ai còn thương còn nhớ tà áo vương sân trường.
Rồi một chiều thu ấy nét mực nhòa trang giấy
cớ sao em nỡ vội đánh mất tình đầu
giờ đây hai lối thương nhớ gửi về đâu.
ĐK: Thôi, thôi nay đã xa rồi
em vui bước bên người để lại tôi với đơn côi.
Tôi không trách em bội tình
nhưng tiếc cho phận mình không giữ được tình em.
Từng trang lưu bút gom dấu yêu vẫn còn đây
người thương còn nhớ hay đã quên cuộc tình say.
Riêng tôi chốn này vẫn thương nhớ hoài
mối tình xưa ấy bao kỷ niệm thời học sinh.