Vì em khó nghèo đã bao năm rồi.
Nhà tranh vách lá trong ngoài trước sau vuông tròn.
Mẹ và cha rồi đây lớn tuổi phải cần chăm lo.
Em phải quên đi hạnh phúc để cha mẹ vui
Nghĩa ơn sinh thành muôn đời làm sao đền trả
Lỡ mai theo chồng sao về thăm lại mẹ cha.
Giờ đây em đã có anh bên lòng.
Dù em khốn khổ nhưng lòng vẫn không đổi dời.
Mẹ và cha cùng nhau nuôi dưỡng đó là phận thôi.
Em chớ âu lo ngày tháng có anh kề bên.
Dẫu cho đôi mình sao này còn trong nghèo khó.
Cũng không thay lòng câu thề muôn đời cùng em
Về đêm sao lòng nhớ e vô cùng.
Nhiều đêm không ngủ mơ màng dáng em hôm nào.
Một ngày qua rồi hai ngày nữa chưa được gặp em.
Trong trái tim anh giờ chỉ có em mà thôi.
Vắng em một ngày anh buồn từng đêm thao thức.
Nhớ em bao ngày đêm nằm từng giọt lệ rơi.
Mình yêu yêu mãi phút giây ban đầu
Thề xưa ước nguyện cho dù đá kia có mòn.
Thì tình ta càng thêm son sắc chẳng giờ đổi thay.
Em biết không em lòng nhớ nhớ em làm sao.
Tiếng mưa đêm buồn cho lòng càng thêm nhung nhớ.
Thiết tha mong chờ mong ngày đôi mình thành hôn.