1. Mưa, từng hạt rơi, gợi trong tôi dĩ vãng ngọt ngào
Nhớ, một đêm mưa , ngoài hiên vắng lá rơi xạc xào
Tình như con gió, âm thầm lướt qua dịu êm
Vương lên tóc mềm, để dấu vết xưa còn in
Không, là mưa xa, tình đôi ta có ánh mặt trời
Không, là trăng hoa, nụ hôn kia ấm bao tình người,
Một lần bên nhau, say nồng với muôn vì sao
Yêu thương phút nào, giờ đã hóa ra nghẹn ngào
ĐK
Cơn mưa qua rồi, đường xưa giờ vắng em tôi
Như mây qua trời, bỏ quên ngọn gió chơi vơi
Không em bên đời, tình anh lạc giữa đơn côi
Hương yêu phai rồi, còn đâu mộng ước em ơi
2. Mưa, buồn còn rơi, từng đêm trôi vẫn nhớ một người.
Xen vào trong mơ, vòng tay ấy vẫn ôm đợi chờ.
Tình là sợi tơ, giăng đầy lối đi ngày xưa
Thương ai thẫn thờ, ngồi đếm lá rơi chiều mưa
Xưa, mình bên nhau, từng cơn mưa phong kín đường về,
Nay, mình xa nhau, từng hạt mưa vẫn rơi não nề
Này người tình ơi, cho dù sóng xô biển khơi
Duyên ta nỗi hẹn, mình vẫn yêu nhau trọn đời.