Người đi trong đêm mưa gió buồn
Những bước chân lẻ loi một mình nỗi quạnh hiu
Có nghe lời gió lạnh lùng như tình yêu mới hôm nào
Khi một lần tìm đến nhau, một lần tình đam mê
Tìm đâu nữa, môi hôn dấu yêu, đã chia xa rồi.
Người đi trong đêm mưa gió buồn
Nước mắt rơi xuống môi ngập tràn những niềm đau
Khóc cho lời cuối cuộc tình, khi người yêu dối gian mình
Qua rồi một thời đắm say, cuộc đời buồn không hay
Tìm đâu nữa, khi duyên trái ngang, khiến ta ưu phiền.
[ĐK:]
Đêm dài phố xưa vắng in bước chân buồn tênh trên con đường
Nỗi đau như cào xé trong tim này, người yêu hỡi nào biết
Đêm dài nghe tiếng ta khóc thương tình duyên ta đã tàn
Giọt mưa xoá đi ưu phiền quên mông mơ dĩ vãng.
Mãi mãi chia lìa nhau, lời yêu đương, bờ môi với nụ cười
Mãi mãi đôi đường cách xa, người yêu ơi đừng quên ta nhé.