Bún riêu cua lá non non màu xanh muống đồng.
Chiều bờ đê nhìn ruộng xanh thơm ngát hương quê.
Bao kỷ niệm ôi (con) nhớ nhiều ngày xưa ơi.
Bắt con cua đồng lớn nấu trong nồi lớn.
Thơm nứt lòng mùi rau thơm
Bún riêu cua bún thơm ngon người ơi nhớ hoài.
Giờ thèm sao được nằm trên chiếc võng đông đưa.
Nghe hát hò nghe ví dầu lời mẹ ru.
Gió đông đưa bụi chuối gió mang niềm nhớ.
Anh đi rồi lòng buồn hiu.
Chốn quê xa nhớ thương quê lòng man mác buồn.
Từng đêm thâu nhìn về quê xa thẳm nơi đâu.
Bao nỗi buồn se thắt lòng thèm được ăn.
Bún riêu cua mẹ nấu mắm tôm nồng cháy.
Nơi xứ người thèm quá mẹ ơi.
Bún riêu cua muốn xanh non thèm sao quá thèm.
Giờ về đây cùng mẹ yêu nấu bún riêu cua.
Con cua đồng mắm tôm nồng mùi rau thơm.
Đắm say trong lòng lắm ngát hương mùi mắm.
Ngon nhất đời mẹ hiền ơi.
"Bún rêu cua lá non xanh màu rau muống đồng.
Chiều bờ đê nhìn ruộng xanh thơm ngát hương quê.
Bao kỷ niệm ôi nhớ nhiều ngày xưa ấy
Bắt con cua đồng lớn nấu khi chiều xuống
Thơm nứt lòng mùi rau thơm
Bún rêu cua món thơm ngon lòng con nhớ hoài.
Giờ thèm sao được nằm trên chiếc võng đong đưa.
Giữa trưa hè tiếng ơi à mẹ ru con
Gió đong đưa bụi chuối gió mang niềm nhớ.
Con nhớ hoài lời ru xưa
Chốn nơi xa nhớ thương quê lòng man mác buồn.
Từng đêm thâu nhìn về nơi xa thẳm yêu thương
Bao nỗi buồn se thắt tim này lòng con nhớ
Nhớ bún rêu mẹ nấu mắm tôm nồng cháy
Nơi xứ người tìm đâu ra
Bún rêu cua muống xanh non thèm sao quá thèm.
Giờ về đây cùng mẹ yêu nấu bún rêu cua.
Con cua đồng mắm tôm nồng mùi rau thơm.
Đắm say trong lòng lắm ngát hương mùi mắm.
Ngon nhất đời mẹ hiền ơi. "