Khi vừa được sinh ra
Sao nhẫn tâm chia lìa bé thơ.
Mẹ ơi cớ sao vô tình
Con thơ dại đâu nào lầm lỗi.
Giờ mẹ đành bỏ con
Để con thơ một đời đơn côi
Thai bầu khát khao chờ trông
Con đã ra đời sao mẹ đành bỏ con mà đi.
Con nhờ tình thương yêu
Nuôi nấng sớm hôm
Khi mới sáu tuổi đầu
Một mình nuôi thân
Xót xa làm sao
Mẹ hỡi mẹ ơi
Sao nỡ đành bỏ con xứ người.
Lý do gì để con nơi này.
Nhớ lắm mẹ ơi khóc thật nhiều.
Đời con hẫm hiu muôn ngàn sâu thẳm.
Đói no sương lạnh con sống đời bơ vơ
Ước mơ một ngày mẹ về bên con
Lòng con sướng vui
Đớn ..... đớn đau vô vàn con đời lầm than.
Xứ xa quê người mẹ nào hay.
Đói no không màn
Thương đời con sống đời cúc côi.
Con thầm mong mẹ về với con
Bên vòng tay ấm lòng ước mong