Góc Xưa Kỷ Niệm

Tác giả: Hoài Phong
(Lý Mỹ Hưng)
(Ý thơ: Khách Lãng Du)
Một mình tôi vẫn ngồi góc xưa êm đềm
Cà phê đắng bờ môi nỗi buồn tái tê tâm hồn
Chuyện ngày xưa đầy trong tâm trí. Nơi này góc quen
Căn gác không tên cùng nhau nhấp men tình say
Vết son môi hồng bây giờ còn in trên áo
Cớ sao bây giờ nơi này lạnh lùng mình anh?

Mặn nồng xưa tan vào khoảng không vô hình
Giờ nghe chát đầu môi, đắng từng tiếng tơ cung đàn
Bầu trời xưa cùng nhau mơ ước. Nay đầy bão giông
Căn gác không tên mình anh nhấp ly cà phê
Nhớ sao dáng hình năm nào bờ vai âu yếm
Nhớ đôi môi hồng ngọt ngào nụ tình người trao.

Giọt cà phê lặng buồn rớt thêm ly đầy
Trào tuôn nỗi buồn riêng một mình chỉ anh nơi này
Người ngày xưa giờ nơi xa ấy em còn nhớ chăng?
Hay đã phôi pha thời gian lãng quên tình anh
Góc xưa êm đềm hôm nào giờ thêm hoang vắng
Tiếng tơ vô hồn cung đàn không còn nồng say.

Hợp rồi tan dẫu rằng biết cơn vô thường
Mà sao nỗi buồn tôi vẫn còn mãi trong tâm hồn
Tình là si tình như cơn khát, muôn đời khát khao.
Yêu để ly tan tình ơi tái tê lòng đau
Góc xưa êm đềm tôi còn chừa trong tâm trí
Vắng em bây giờ ngõ hồn đơn lạnh mình tôi.
Hoài Phong
1/9/2019
  • Nghe nhạc
Bài hát này chưa có nhạc nghe.
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Tác giả Hoài Phong
Bài này đã được xem 619 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4