Thơ Thiên Trang
Ánh mắt nồng nàn anh nhẹ cúi nhìn em
Giọng nói dịu dàng êm dịu vén màn đêm
Những ngón tay thon gầy khẽ khàng trên má
Anh thì thầm: hạnh phúc không em!
Sóng cuốn ào ạt như ngọn thác trào tuôn
Cảm xúc dạt dào tan chảy cõi lòng buông
Em ngỡ con chim nhỏ nép mình trong lá
Ngắm trời xanh bao la sau muôn trùng bão giông
Trong vòng tay anh người đàn bà tỉnh giấc
Hiển lộ đam mê, hạnh phúc ngọt ngào
Người đàn bà đã qua nhiều giông bão
Ngẩng cao đầu đón nhận thương yêu
Xin cảm ơn anh dịu dàng nồng nàn
Ân cần nâng niu cảm xúc giao hoà
Khuất phục em, con ngựa bất kham
Trả em về ban sơ, thuần khiết, trong lành
Thức giấc ngủ vùi, như một đoá Bồ Công Anh
Rạng rỡ bình dị, theo làn gió ngàn phương
Bay khắp nơi chân trời, gieo mầm hạnh phúc
Người đàn bà tái sinh trong tình bao dung