Thơ: Minh Nhật
Trên phố vắng bàn chân quen thẹn thùng
Mang bóng dáng người em xưa về cùng
Cho lòng ai bừng lên thương nhớ
Mây mùa sang lả lơi sương gió
Em về lạc loài hương cỏ
Ta cứ ngỡ ngàn năm trong mộng mị
Em đã đến gọi tim ta bừng dậy
Xoa niềm đau vùi sâu băng giá
Hong tình ta tràn muôn tia nắng
Ta nhặt nụ cười rơi trong mắt
Phương trời xưa mình bước lạc qua nhau
Cho ngàn năm tìm kiếm mộng trăng sao
Em vẫn đến cùng ta say tình
Soi ánh nến vào đêm cô tịch
Rồi lại bỏ ta đi
Ta chờ ai? chờ mãi người trăm năm
Em về đây phủ lối nghìn xa xăm
Ta ngấu nghiến bờ môi phong trần
Cho tan biến chờ mong thăm thẳm
Giữ chặt em trong mặn nồng