Ta giam mình ta trong đêm tối để tự trách trái tim ta sao dại khờ,
Ta giam mình ta trong đêm tối để nhận ra lối đi sai bao ngày qua,
Từng đêm ta hối tiếc, tháng năm ta bên người đã trót tin lời yêu gian dối
Ta đã trao em lụa là, ta đã trao em bạc tiền để giờ tình vỗ cánh bay xa.
Ôi cuộc đời tình yêu sao dối trá, ta muốn yêu thật lòng một người chẳng được sao?
Người không yêu thương thì luôn đến bên ta, còn người ta yêu thì vội vàng cách xa.
Một người con gái đã đến và mang những yêu thương cho anh đây chính là em.
Em đến cho anh bao đổi thay, cho anh biết yêu thật lòng, không còn đùa giỡn trong tình yêu.
Một người con gái đã đi, bỏ lại những đau thương cho anh đây cũng là em.
Em bước đi sao nhẫn tâm, em đâu biết anh nơi này, từng ngày ngồi trong bóng đêm buồn.
(Wo.....ơ hơ....)