Mang bao cảm giác tổn thương của tim mình
Vì sao em không thể ở bên anh như lúc đầu
Có phải chăng tình yêu anh trao em vẫn chưa đủ
Hay vì ngày xưa ta ngây thơ mới yêu lầm.
Bài ca xưa vẫn hát đến nay còn dở dang
Mà anh vẫn như thế vẫn yêu em đến ngập tràn
Từng nỗi đau hôm qua anh không sao nào bôi xoá
Phút chốc cô đơn đôi chân bơ vơ lạc loài (lạc lối).
[ĐK:]
Giờ em ra đi mãi đến phương trời ấy xa xôi
Từng đêm anh vẫn khóc, vẫn nhớ người mà em ơi
Biết yêu em là đau, sao anh vẫn chấp nhận
Yêu người chẳng còn một lối thoát.
Lùi bước quay mặt đi, ta trở thành xa lạ nhau
Dù đã đến với nhau cả đoạn đường dài vất vả
Giá như mà em biết anh suy nghĩ gì
Để em còn biết nên bước tiếp hay quay về.