Nhìn lục bình trôi lòng tôi miên man nỗi nhớ
Nhớ đến nơi xa chắc người đã quên tình ta
Đã trao nhau nhiều đêm trắng đắng cay một mình
Lục bình trôi thuỷ triều chông chênh
Trôi mãi trôi lênh đênh
Muôn chiều lẻ loi ngóng bạn mình ên.
Phương trời xa chắc ai đang đi cùng duyên mới
Bỏ quên bến sông con đò
Không luyến lưu câu hò, duyên đầu giọt sầu tương tư.
Nghẹn ngào mù u, chiều thu mưa giăng khắp lối
Nhói trái tim tôi ân tình đắng cay bờ môi
Trách ai xui, tình buông thả xót xa bùi ngùi
Giờ còn đâu những ngày mộng mơ ôi hẩm hiu bơ vơ
Xin người trả cho tôi lại ngày thơ.