Lý Năm Căn
Từng đêm thương lắm người ơi.
Chị Hai xa xứ bao năm
Thương má thương ba đêm đêm.
Ngày trông nhớ thương mong đợi.
Người ta nhung gấm nhà cao.
Làm dâu cay đắng trần ai.
Thương kiếp hồng nhan son phấn dập dùi.
Vì thương ba má đàn em
Chị Hai nước mắt tuôn rơi.
Đau nhói đôi tim đang yêu.
Thề xưa khắc ghi trong dạ
Làm con chữ hiếu đầu tiên
Thành sinh công dưỡng đời mang.
Như núi ngờ cao, như nước trong nguồn.
Mười hai bến nước đục trong.
Lòng đau ôi xót xa đau.
Năm tháng đau thương riêng mang.
Trời ghen chẳng thương cho chị
Chồng say la mắng ngày đêm.
Nhiều khi anh đánh bầm tay.
Chẳng hiểu vì sao anh cứ nhậu hoài.
Vì con chôn dấu niềm đau.
Chị Hai thao thức đêm thâu.
Nghe tiếng con kêu ba ơi.
Mà thương mắt sao rưng lệ.
Vì sinh con gái mà ra.
Người ta mong cháu là trai.
Nên dẫu là con cũng không thương rồi.
Mười hai bến nước đục trong.
Thương lắm chị Hai duyên kiếp bẻ bàng.