Một sớm tôi mới thức dậy
Nhìn ra ngoài hiên nắng tràn đầy
Chợt nhiên lòng man mát buồn
Vì sao nào tôi có hay.
Từ khi vườn xưa gió tràn về
Lòng tôi dường như ngất cơn say
Này em loài hoa trắng hiền hoà
Loài hoa tôi mãi đi tìm.
Chỉ có một mình, mình tôi cứ mãi đi tìm
Dù nắng tắt trên đường chiều
Này em hãy đến cùng tôi
Sao lại thờ ơ.
Thời gian thường hay xoá nhoà
Mà tôi còn thương nhớ hoài
Tìm em tìm trong giấc mộng
Từng đêm mơ hình dáng em.
Này em loài hoa trắng hiền hoà
Về đây cùng dâng khúc hoan ca
Tình tôi là hiên nắng tràn đầy
Đừng cho tôi mãi đi tìm.