Có lời nào ta lỡ quên không em, khung trời thơ hoa nắng rụng bên thềm
Có lời nào ta lỡ quên không em, ánh đèn khuya còn hoài thao thức
Có lời nào nỗi nhớ ta cho nhau, nghe ngoài khơi sóng xô bạc đầu
Có lời nào nay ngỡ như xa xôi, ta tìm trong giấc mơ bên kia trời
Em đi chiều thu vàng heo may gọi mùa sang
Chênh vênh tình sầu mang
Em đi thềm xưa nhớ, em đi lũ rêu gầy
Em đi tìm đâu thấy giữa mênh mông chốn này
Có lời nào nghiêng mãi theo mưa rơi
Ta lạc nhau theo những môi cười
Có lời nào vụn vỡ trong thinh không
Cho bình yên chìm vào con sóng
Có lời nào khao khát đêm trăng vơi
Dương cầm ơi thao thức bao đêm rồi
Ta ngủ vùi say giấc mơ bên em
Những chiều xưa thoáng trên môi mềm