Đã đôi lần muốn ngõ lời yêu
Nhưng gặp nhau chẳng nói nên điều
Đường quen đi chung một lối, lạ thay tâm tư bối rối
để đêm về mặn đắng bờ môi.
Biết bao ngày theo gót chân xinh
Nhưng làm sao nàng cứ vô tình.
Hồn tôi chết theo ngày tháng, mùa yêu thương qua chẳng dám
cất lên niềm tâm sự cùng ai.
ĐK:
Yêu trong niềm đau khi lòng xót xa nhiều
Tôi như thuyền trôi, giữa dòng không bến không neo
Thu đi từng thu, cây đời rụng hết lá tình
Tôi vẫn một mình nhìn nàng vu quy.
Để hiên nhà xác pháo vương đầy.
Em ngày vui lộng lẫy trang đài
đường quen nay ta ngược lối,
Nhìn em say trong duyên mới,
Nát cõi lòng kẻ đứng xa thôi.
( Nát cõi lòng giây phút chia phôi)