[Cánh Thiệp Hồng]
Ngày mai viết trao anh thiệp hồng
Rồi em bước sang sông lạnh lùng
Chuyện tình xưa đã hết
Ðời mình riêng một bóng
anh có buồn không anh?
Ngày nay lứa đôi không được tron.
Buồn cho kiếp cô đơn mỏi mọn
Nghẹn ngào trong lời nói
từ biệt khi làn má
hoen đôi hàng lệ rơi.
Xe hoa đợi ai,
rượu hồng chưa vơi
mà sao thấy đắng cạy
Xác pháo nhà ai,
tả tơi rơi đầy,
phải chăng tiễn tôi về bên ấy?
Rồi em bước lên xe nhà chồng
Ðể thương nhớ cho ai ngập lòng.
Người mình yêu còn đấy,
kỷ niệm xưa còn đấy,
em theo chồng từ đây.
[Ngang Trái]
Tình yêu mang đến niềm đau,
ngày xa xưa ấy còn đâu?
Để rồi thương và nhớ mãi,
người mình yêu giờ chẳng thấy,
yêu nhau không trọn buổi đầu.
Buồn ơi ngang trái là bao,
người tôi thương mến giờ đậu
Chuyện ngày xưa là nước mắt
mà giờ đây thành tiếng khóc
yêu nhau không được gần nhau.
Duyên xưa dở dàng yêu thương lỡ làng,
buồn dâng theo năm tháng
Anh ơi biết chăng tình em gói trọn
nguyện gởi một người dù nay cách xa.
Để riêng đau đớn mình em
từng đêm gối chiếc buồn thêm
Thuyền ngày xưa đã tách bến
một mình tôi còn nhớ đến,
nhưng sao anh lại đành quên.
Duyên xưa dở dàng, yêu thương lỡ làng
buồn dâng theo năm thạng
Anh ơi biết chăng tình em gói trọn
nguyện gởi một người dù nay cách xa.
Rồi em bước lên xe nhà chồng
Ðể thương nhớ cho ai ngập lòng
Người mình yêu còn đấy
Kỷ niệm xưa còn đấy,
em theo chồng từ đây.