Em có nghe có nghe có nghe tiếng anh nói với em
Em hiểu không hiểu không hiểu không hởi em thử lòng anh
Anh bước qua bước qua bước qua nổi đau nhức nhưng ôi sao chẳng được.
Tiếng yêu em trong tâm tư riêng anh nghe còn hương vấn
Anh đã say đã say cố quên biết bao lần
Anh nói thôi nói thôi chớ nên nhớ làm chi
Nhưng đến khi có ai nhắc tên tới em làm anh đau như xé lòng.
Phút giây đam mê yêu em dưng trào bổng quay về
Làm sao cứu giúp chút sức đời hạnh phúc
Lòng say đắm quấn quýt đắm say ân tình
Nào đau biết trái đắng phía sau vực thẳm trống vắng em vội ra đi từ đó.
Niềm hạnh phúc lớn nhất vẫn là tình yêu mà sao em chẳng biết nâng niu đều đó
Một ngày kia đến lúc cuối đường quặnh quẻ em rồi sẽ hiểu cho anh!