1. Từ trên Thánh giá ngước nhìn trời cao
Môi khô rã rời bơ vơ Chúa hỏi "sao nỡ đành bỏ con?"
Từ trên cao ấy Chúa nhìn chung quanh
Tình đời bạc đen tình người hờn ghen
Chúa gục đầu đơn côi.
[ĐK:]
Tình trời thế đó
Ngài đã chết treo thập giá đồi cao
Để cứu chuộc con và chuộc tội nhân thế.
Tình xưa vẫn thế
Tình Chúa yêu thương thập giá chiều buông
Bền vững trời mây thiên thu Ngài yêu con.
2. Từ trên Thánh giá Chúa mình trần treo
Chơ vơ giữa trời thân tan rã rời Máu Thánh từng giọt rơi!
Một thân cô thế giá lạnh thê lương
Tình đời tơ vương tình trời thần lương
Chúa một mình đau thương.
3. Từ trên Thánh giá Chúa lệ trào rơi
Yêu thương vời vợi cô đơn giữa trời dâng hiến tình nồng say
Này Con Thiên Chúa cứu độ nhân gian
Chuộc lại bình an tình trời rộng ban
Chúa không lời than van.