Có những đêm buồn
Một mình trong căn phòng vắng đơn côi
Trái tim mong manh ưu phiền
Ôm ấp mối tình say
Có những đêm buồn
Một mình nơi đây thầm nhớ thương ai
Quán xưa nay sao lạnh lùng
Thương nhớ em vô cùng
Ngày em ra đi sao không nói câu từ giã
Để lòng anh ôm bao xót xa
Giọt mưa đêm nay nghe sao lạnh giá
Anh nhớ mãi ngày nào đôi ta có nhau
Hứa yêu nhau dài lâu
Anh nhớ mãi từng lời thiết tha anh đã trao người
Anh nhớ mãi ngày nao đôi ta có nhau
Môi hôn đầu tim anh khắc sâu
Vắng em rồi đời anh vắng em rồi
Rap
Đêm dần trôi tôi với tôi lẻ loi
Xót xa mối duyên tình xưa
Phút giây mình bên nhau còn đâu hỡi em?
Vì sao em nỡ cất bước ra đi
Bao ngày qua khi bóng em dần xa
Ân tình tưởng như đã nhoà
Nhưng trong lòng anh vãn thầm mong có em
Người yêu ơi xin em hãy trở về
Dẫu biết rằng cuộc tình mình giờ như khói mây mà thôi
Dẫu biết rằng lời hẹn thề giờ như ánh trăng dần trôi
Dẫu biết rằng lời nguyện cầu đã không giúp ta thành đôi
Dẫu biết rằng em đã xa lìa tôi
Hãy nói là cuộc đời này em chỉ yêu mình anh
Hãy nói là cuộc đời này tình ta mãi luôn còn xanh
Hãy nói là cuộc đời này em vẫn luôn cần anh
Dẫu biết tình ta đã không thành
Rồi cơn mưa chiều nay sẽ đưa bóng tôi khuất xa dần,
Và giọt mưa rơi nhẹ rơi như ngàn giọt nước mắt đắng cay
Tình yêu xưa giờ đây chỉ nghe xót xa trái tim này,
Bởi vì sao tôi lại đi để lại sau lưng
Bao nhiêu nhớ thương.
Vì tình yêu em nào biết
Trong mỗi trái tim chỉ cần một người
Suốt cuộc đời này lời em nói
Mãi mãi tôi không bao giờ tha thứ
Ân tình xưa đừng bao giờ em hứa sẽ yêu trọn đời
Để giờ đây em đâu cần hối tiếc khi đã yêu.
Ngày xưa khi gặp nhau tiếng yêu thiết tha đã trao lời
Dù cho không còn yêu cũng đừng nên oán trách nhau
Tại sao em lại gieo đắng cay với câu nói vô tình
Và tôi luôn là tôi chứ mong đổi thay tôi làm gì?.
Ôi ngày xưa khi em nói yêu tôi em rất ngây thơ,
Em chỉ mong sao ta mãi mãi bên nhau,
Tâm hồn tôi luôn khao khát yêu em,
Thao thức bao đêm, mơ xây đắp tương lai
Theo thời gian cuộc sống sa hoa
Đưa bóng dáng tôi xa trái tim em
Chỉ còn đây bao câu nói chua cay đem đến cho tôi
Bao nỗi xót xa.
Tình còn chi nữa thôi anh về đi anh
Tình mình đã hết xin anh đừng dối gian
Hãy vui vẻ đắm say bên người
Đừng cho em thêm bao lời gian dối
Nói cho nhau những câu chân thành
Để mai sau biết đâu còn có nhau
Từng lời gian dối em đã dành cho anh
Vì rằng yêu quá anh nào có hay
Cứ ngỡ rằng có em bên mình
Nào ngờ em âm thầm dối trá
Những năm dài đắm say ân tình
Giờ thôi ta vậy đành cách xa
Thôi anh hãy về bên ấy vui trong vòng tay mới
Đừng quên giấc mơ hôm xưa
Tim em bây giờ đã chết khi ân tình đã hết vùi theo với tháng ngày
Từng lời gian dối anh đã dành cho em
Vì rằng yêu quá em nào có hay
Cứ ngỡ rằng có anh bên mình
Nào ngờ anh âm thầm dối trá
Những năm dài đắm say ân tình
Giờ thôi ta vậy đành cách xa
Cuộc tình xưa phai dấu từ một buổi chiều thật buồn
Mây xám theo nhau về
Sầu thương giăng kín lấp lối dĩ vãng tương lai mịt mù
Bóng em đã quá xa vời
Một mình lê chân lạc loài
Lang thang đường về mù khơi
Còn gì đâu em hỡi
Từng kỷ niệm nhạt nhoà theo tháng năm mong chờ
Về đâu đêm tối với bóng dáng ấy tan theo làn mây
Giấc mơ nay đã phai tàn
Cuộc tình ra đi vội vàng
Con tim này đành vỡ tan.
.
Nếu anh còn yêu em cớ sao lại vui đùa thêm bao nhiêu nhân duyên bên bao tình nhân khác không nhớ em
Sao em lại nói ra câu nói vô tình cho đau lòng hỡi em, tình của anh bao lâu nay luôn chỉ thế thôi
Giờ em không tin anh anh phải làm sao?
Thì thôi anh nhé không còn tin không còn yêu không còn ai muốn yêu ai nhiều
Đành chia tay nhé anh về đi bao tình nhân đang chờ anh nhớ mong anh kìa hey
Nói ra vậy sao em không nghĩ lại phút giây ngày hôm qua ta vẫn yêu
Thì thôi anh nhé không còn tin không còn yêu kơ còn ai muốn yêu ai nhiều (hãy tin anh mà)
Đành chia tay nhé anh về đi bao tình nhân đang chờ anh nhớ mong anh kìa
Nếu em chẳng tin anh thôi chẳng cần, muốn yêu thì hãy nhớ phải tin vào đối phương người hỡi
Khi giấc mơ đã quay trở về
Em vẫn không tin rằng có ngày em ra đón anh nơi cuối đường
Anh nhớ không khi xưa ta gặp nhau chính cũng nơi đây ta ngồi mơ
Về giấc mơ nơi thiên đường
Ðk1:
Rồi một ngày anh đi
Em buồn như khóc anh đâu hay biết
Bao đêm em thức nước mắt đầy vơi khóc theo đêm dài
Dù giờ này em biết
Xa nhau năm tháng hôm nay anh cũng đã quay về đây,
Bên em đêm ngày chẳng muốn chia tay.
Nhưng tiếc thay anh ơi
Những mộng mơ mãi cũng chỉ là những mộng mơ,
Chẳng có thiên đường bao giờ!
Em biết anh trách em
Cũng vì em bước đi con đường
Nơi mà ta chẳng thể đến với nhau bao giờ
[ĐK 2:]
Ðuờng gập ghềnh em đi,
Riêng một mình em đường dài em đi
Nơi đây anh đứng chẳng biết làm chi chẳng biết nói gì
Rồi chợt buồn em khóc
Anh đâu hay biết trong tim em chỉ có riêng mình anh,
Yêu anh cho dù phải cách xa anh
Em mãi mơ giấc mơ đêm ngày
Em có anh bên em muôn đời nhưng chẳng biết nên làm thế nào
Em biết anh trách em
Cũng vì em bước đi con đường nơi mà ta chẳng thể đến với nhau bao giờ.