Em chạy về ngày xưa tóc rối
Nơi kỷ niệm một thời nông nổi
Đêm thu không cuối mặt vào tay
mây với gió ngã nghiêng
trong đêm khuya cuộc đời quạnh hiu
nghe trong ta càng vọng chân bước
thổn thức trong cơn mơ đợi chờ
giấc mơ dài cổ tích
trong đêm vắng lấp đầy kỷ niệm
xóa giấc mơ không phai thời gian
tháp che mãi soi mòn dĩ vãng
đời như may thênh thang
trả lại cho em hương tình nương nấu
và luôn mong được có nhau
nhìn ánh trăng rơi rụng bên thềm
hình bóng anh mơ từng đêm
chiều nay mây bay xa thật xa mãi
giờ đây chẳng còn thấy ai
lòng vẫn níu em tình xưa hoài
lặng lẽ nơi đây nỗi nhớ vỡ òa