NHẠC
Nữ : Lượn sóng… cuộn trào…
Tạo nên con nước trôi xuôi nào có ngưng.
Nam : Trôi mãi… đến nơi nào?
Cuộc đời tôi, ví như lượn sóng trào.
Niềm vui lớn… nghìn u sầu…
Nào ai hay biết ra sao đời bể dâu.
Nữ : Đôi ta thắng… hay thua chớ buồn!
Vì được thua, ví như chuyện bèo mây
Vì được thua, ví như chuyện bèo mây…
VỌNG CỔ
1/ Nam : Từ biển cả mênh mông lượn sóng cuộn trào tạo nên con nước. Trôi mãi về đâu? trôi mãi về đâu nào ai biết được, con nước về sông rồi nước lại… lên… dòng.
Con nước vào ra theo nhịp sóng phiêu bồng.
Cuộc đời tôi ví như từng đợt sóng, bảy nổi ba chìm vào đục ra trong.(+)
Nữ : Em từ bến sông ngã lòng theo biển rộng, không biết tình nồng hay tình phải long đong?
Nam : Tình có long đong mới thắm nghĩa mặn nồng, nước chiều long đong nên xuôi vào bến sông Thượng Hải…
2/ Nữ : (9N) Bến Thượng Hải là miếng mồi ngon có những con hùm xám tranh nhau nắm trọn quyền sanh sát, nơi gởi thân của kẻ giang hồ phiêu bạt.
Nam : Thì anh cũng là tay phiêu bạt giang hồ.
Rày đó mai đây trên khắp nẻo sông hồ.
Gặp nhau đây vì duyên hay vì nợ? có nhau rồi mình không sợ mất nhau.(+)
Nữ : Tình đã trao nỡ nào gây nuối tiếc, dù hoàn cảnh sắp bày cay nghiệt lá lay.
Đời có buồn vui hãy miệt mài tranh đấu, cho đời bớt ưu sầu đời dệt mộng bình yên…
NHẠC
Nữ : Yêu anh hận anh, vì duyên hay nợ?
Như dòng nước chảy vào Thượng Hải.
Nam : Đi ngang vòng quanh, đến những ao sâu
Yêu cuộc đời, càng phải đấu tranh thêm.
Nữ : Niềm vui đó… đã ưu sầu…
Mặc cho con sóng đầy đưa đời biển dâu.
Nam : Thì ta cứ… luôn luôn mỉm cười,
Vì tình ta, khác chi chuyện bèo mây
Vì tình ta, khác chi chuyện bèo mây…
VỌNG CỔ
5/ Nữ : Yêu anh hận anh, em hỏi anh vì sao mà anh nào đâu có biết. Tình mình nay đã vỡ tan do chính bàn tay oan nghiệt, đập phá tình yêu cho lầu mộng hóa… tro… tàn.
Lòng em giờ như từng lượn sóng dâng tràn.
Anh có biết người hôm qua mà anh hạ thủ, là đấng sanh thành, là Cha ruột của em.(+)
Nam : Ông tơ ơi! se chi dây oan trái, để tình yêu thành thù hận đắng cay.
Dao ngắn trong tay anh, em ơi xin cầm lấy. Hãy giết anh đi mà trả mối hận thù.(+)
6/ (4N) Em ơi! hãy xuống tay đi, hãy xuống tay cho máu anh tuôn chảy, chớ đừng để đau sầu nhỏ lệ mãi khôn nguôi.
Trời hãy tuôn mưa cho xác thân này tan biến, thành nước đổ về bến Thượng Hải triền miên.
Nữ : Xin trời cũng biến thân con tan thành nước, chớ con không thể nào giết được người yêu.
Thôi anh hãy cười đi! Vì đời anh đang thắng, như Kình Ngư tung bọt trắng ngoài khơi.
Nam : Một phút hung hăng làm đau tình đôi lứa, biết nói gì đây khi chan chứa tình thù.(+)
Nữ : Yêu anh hận anh, vì duyên hay nợ? như dòng nước chảy vào Thượng Hải.
Nam : Cũng trôi một mối hận lòng,
Hòa theo con nước phiêu bồng ra khơi!(+)