Mái nhà xưa yêu dấu, bức tường rêu phong cũ, nơi cậu bé qua những ngày thơ ấu.
Muốn mình mau khôn lớn, giữa lụa là yên ấm, em ngồi ước mơ bước chân giang hồ.
Mơ bay theo cánh chim ngang trời, biển xa núi chơi vơi.
Mơ bay đi khát khao cuộc đời, một đêm nhớ tiếng ai ru hời.
Donna Donna Donna ngủ đi nhé,
Ngoài trời đường nhiều gió tuyết rơi.
Donna Donna Donna ngủ đi nhé,
Hãy nằm trong cánh tay của mẹ.
Có một người đàn ông, trước thềm nhà rêu phong, bỗng ngồi khóc nhớ những ngày thơ ấu.
Sống đời bao cay đắng, tóc bạc phai mưa nắng, tay đành trắng những giấc mơ thơ dại.
Đi qua bao núi sông gập ghềnh, cuộc tình mãi lênh đênh.
Đi qua bao tháng năm vô tình, một đêm nhớ tiếng ru mẹ hiền.
Donna Donna Donna ngủ đi nhé,
Ngoài trời đường nhiều gió tuyết rơi.
Donna Donna Donna ngủ đi nhé,
Hãy nằm trong cánh tay của mẹ.
Donna Donna Donna ngủ đi nhé,
Giờ này người đã khuất xa tôi.
Donna Donna Donna ngủ đi nhé,
Uớc ngàn năm bé trong tay người.