Đã lâu rồi con rời xa làng quê
Con xin nhắn gửi đôi lời vơi nỗi lòng người xa xứ.
Từ phương trời xa, từng ngày ngóng trông mong chờ
Về thăm miền quê nơi có người con dấu yêu.
Nhớ năm nào một chiều mưa buồn rơi
Khi con giã biệt lên đường xa bóng hình mẹ yêu dấu.
Đành xa người thân, đành nhói đau trong lòng
Nhưng vì trớ trêu cuộc đời, để từng đêm khóc than phận mình.
Mưu sinh là chi? Đời sao lắm kẻ nhọc nhằn!
Dù bao vất vả ngược xuôi vẫn hoàn tay trắng mẹ ơi
Nơi xa mẹ yêu, dáng gầy áo vải sờn vai
Mỗi ngày tóc sợi bạc thêm, lòng con lại thấy thương vô bờ.
Hết Đông rồi, nay trời sang mùa Xuân
Sao con khắc khoải mong chờ, nghe thấy lòng buồn tê tái.
Nhìn lên trời cao, thầm chấp tay nguyện cầu
Mong sao cho mẹ đừng bao giờ buồn mẹ ơi.
(Nhìn lên trời cao, nhìn về cố hương xa vời
Xuân sau con về, con về cùng mẹ… mẹ ơi.)