NIỀM TIN KHÁNH ĐẢN
Kể người nghe gần ba ngàn năm trước
Có vị vua bỏ nước ra đi
rừng thiêng Ngài chẳng ngại gì
Một lòng cầu đạo khắp vì chúng sanh
gót đế vương chẳng phiền tuyết lạnh
thân hoàng triều nào ngại gió sương
từ nay chỉ một con đường
Tử sinh lẻ thật tỏ tường mới thôi
Ngày nhập định hòa cùng sông núi
Đêm tọa thiền nhập với trăng sao
Ma vương quấy nhiễu chẳng nao
Sắc không liễu ngộ ba đào lặng yên
Rồi từ đó hoa Thiền rộ nở
Trong lòng người chẳng kẻ hèn sang
Sắc Thiền chiếu sáng thế gian
Hương Thiền thẩm thấu muôn ngàn trái tim
Nam Mô Lâm Tỳ Viên
Vô ưu thọ hạ phước duyên nghìn đời
Chúng con Phật tử khắp nơi
Đón mừng Khánh Đản sáng ngời niềm tin
Hữu Ý-Minh Trang