[Còn Thương Rau Đắng Mọc Sau Hè]
Nắng hạ đi mây trôi lang thang cho hạ buồn
Coi khói đốt đồng, để ngậm ngùi chim nhớ lá rừng
Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần
Biểu cậu ngồi, mẹ nhổ tóc sâu
Hai chị em tóc bạc như nhau.
Đôi mắt cậu buồn thiu phiêu lưu rong chơi những ngày đầu dừa
Ba vá miếng dừa đường mòn sương dãi nắng dầm mưa.
Ai cách xa cội nguồn, ngồi một mình
Nhớ luỹ tre xanh dạo quanh, khung trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh.
[ĐK:]
Xin được làm mây mà bay khắp nơi giang hồ
Ghé chốn quê hương xa rời từ cất bước ly hương
Xin được làm gió dập dìu đưa điệu ca dao
Chái bếp hiên sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau.
Xin sống lại tình yêu đơn sơ, rong chơi những ngày đầu dừa
Ba vá miếng dừa đường mòn sương, dãi nắng dầm mưa
Xin nắng hạ thôi buồn một mình ngồi nhớ luỹ tre xanh dạo quanh
Khung trời kỷ niệm chợt thèm rau đắng nấu canh.
[Bông Bí Vàng]
Trời mưa trên khóm mía lau
Trời rụng giọt mưa, xao xuyến xuyến xao
Nhà anh, dậu đổ bìm leo
Mà nhà em mẹ cha rào mấy lượt rào
Hỏi chớ con đường mòn nào
Mà hai đứa để gặp nhau
Xui nên ta làm việc nhiều
Kiếm đồng tiền dành mua sắm trầu cau.
Trâu cày ruồng gò, trâu thở liền vo
Con trâu ơi thương dùm cuộc tình
Họ đang cần có đôi bạn làm ăn
Hôm hôm hôm hôm.
Bây giờ trầu xanh vườn trầu
Cau trổ quày cau
Mà mẹ cha không ngó xuống!
Gió thổi năm non
Mà mẹ cha chưa mát trong lòng
Hái bông bí em trồng anh đem luộc cầu xin.
Bây giờ trời mưa ngập ruộng
Thương muộn còn thương
Cuộc tình duyên trôi theo dòng nước
Bí trổ bông thơm một giàn bông
Không muốn hái bông nào
Nhớ thương nửa cuộc tình
Sao nghe ruột quặn đau.