Ngâm:
Đêm buồn mưa mãi rơi đầy
Một người lạc bước tình trong hương nồng
Tình đầu say đắm hôm nào
Kỷ niệm vừa chớm vội sao chia lìa
Đêm buồn mưa rơi cũng như bao đêm rồi mãi gieo sầu tim tôi
Thuở mình còn nhau niềm vui trọn tâm trí mưa rơi tình thắm nồng
Ôi sao dòng đời như nước trôi vô tình, đường về đành rẽ lối
Ôi những ngày vui thoáng qua vội chợt tắt tựa cánh chim cuối trời
Người ơi nơi phương trời mới, lòng còn tiếc nhớ thuở tình đầu mộng mơ
Vì sao yêu thương hững hờ, mơ xa bến bờ riêng em sầu bơ vơ
Hạt mưa trong đêm lạnh giá, lang thang đường vắng buốt lạnh đáy hồn tim
Trăm năm hoài vương vết sầu, đã lỡ nhịp cầu tình lạc bước duyên đầu.
Nhờ hạt mưa rơi cuốn xô bao ân tình vết tro kỷ niệm cũ
Đời còn gì đâu, con tim giờ đã chết chỉ còn đây hình hài.