Chiều trầm buồn chờ nắng tan mau
Đời trôi vô tư có mấy ai sầu
Mẹ già ngồi nhìn phía xa xăm
Chờ con về thăm đếm đã tròn năm.
Mẹ lại ngồi nhặt mấy nhúm rau
Vì cha đi mau mắt vương lệ sầu
Đời mẹ chỉ còn chờ mấy đứa con
Thời gian qua nhanh khôn lớn.
[ĐK:]
Từng ngày trôi qua lặng lẽ con nay cũng xa
Miệt mài tha hương đàn con bao năm đã qua
Mẹ giờ cũng đã già hơn năm xưa
Lòng thương, thương mấy cho vừa.
Nhiều lần con đã bật khóc khi trông thấy ai
Được đoàn viên vui từng hôm lo lắng cha mẹ
Và thời gian có chờ ai thêm lâu
Mắt mẹ vẫn hoen từng chiều.
(Tóc mẹ đã phai từng chiều)