Ngày con xa mẹ hiền lên đô thành đi tìm công danh.
Ngồi trong căn trọ buồn con càng thương và nhớ mẹ ơi.
Nơi chốn trời xa phồn hoa (ngựa xe) xa hoa náo nhiệt không người quen.
Nhà tranh cơm canh chiều nhưng ấm lòng tình mẹ thương con.
Giờ con xa mẹ rồi để mẹ ngày dãi nắng dầm mưa.
Đêm nhớ thương con đèn chong mong con nay tóc mẹ bạc phơi.
ĐK:
Mẹ ơi, mưa gió chiều nay bên mái nhà tranh vách lá dột xiêu.
Mẹ ơi, nơi chốn trời xa mẹ có bình an xót xa nhiều mắt con lệ rơi.
Ngày mai con sẽ về bên mẹ hiền thương nhớ nào nguôi.
Từng đêm con nguyện cầu mong mẹ hiền sống mãi cùng con.
Hạnh phúc làm sao vòng tay mẹ yêu ấm êm tràn đầy.