Đỏ úa vàng phai lá đổi màu
Thu về nhắc mãi một niềm đau
40 năm thoáng đời như gió
Khi ngoảnh lại đâu ngờ đã mất nhau.
Ai biết đằng sau những muộn phiền
Đêm về khóc nuối một đời riêng
Nhói trong tim mối tình câm nín
Nhớ buốt hồn nhau những mắt nhìn.
Sao chỉ còn tôi ở bên đời
Kiếp tầm tơ nhả mãi không vơi
Phấn son che dấu hồn phai nhạt
Cố sống cho qua một kiếp người.
Tôi vẫn cười vui vẫn ngọt ngào
Vẫn còn ru mãi chuyện về nhau
Dối gian cho đẹp đời sân khấu
Những khúc tình ca những nỗi đau.
* Ai biết đằng sau những nụ cười
Là nghìn giọt lệ vỡ trên môi
Lệ rơi như những cơn mưa vội
Mưa mãi hồn tôi đến cuối đời.