Mẹ ơi khi con vừa trở lại
Đôi mắt mẹ nhạt mờ, mái tóc mẹ bạc phơ
Mẹ ơi khi con mẹ trở về
Vầng trán mẹ nhọc nhằn, hằn bao vết u buồn.
Mẹ ơi con nhớ ngày thơ dại
Mẹ ôm con bỏ lại xóm điêu tàn
Đạn bom rơi, rơi tan nát thôn làng
Mẹ đưa con đi sang bên kia sông.
Từ đó cứ mỗi chiều bóng đổ
Mẹ ôm con trở lại khúc sông buồn
Nhìn xa xăm qua khu chiến điêu tàn
Mẹ ru con trong nước mắt dâng tràn.
Giờ đây con trôi dạt một mình
Ôi những chiều lặng nhìn qua bến bờ đại dương
Mẹ ơi con mong ngày trở lại
Nghe tiếng mẹ dịu dàng, mẹ ru khúc ca buồn.