Tác giả: Nguyên Văn Chung
Tối qua bỗng tình cờ, thấy anh sau những dại khờ. Chắc anh tìm thấy nụ cười nên cười thật tươi. Những nụ cười đó em chẳng được giành. Nỗi đau đành mang một mình. Lẽ loi buồn em lặng nhìn bóng anh xa dần. Còn em đứng trong.