Trưa xuống phố nghe khúc nhạc Trịnh.
Da diết tình người đầy ấp niềm đau.
Những kiếp đời lênh đênh và trú trọ.
Sớm mai về tĩnh lặng với chiêm bao.
Đêm sâu hút miên man hồn hẫn hụt.
Đẫm sương mờ giăng khuất nẻo sơn khê.
Ngoài bãi vắng, biển ầm ào, vô tư, ha...hà...
Một mình ta loạng choạng cuối đường về.
Rượu chưa hề thấm một cơn mê, hê...hề...
Mà hồn tím hoang tàn yêu lỡ vận.
Trong đám đông chất đầy lòng thù hận.
Gió múa, ta lạc loài thinh lặng với ngàn khơi, gợn lên màu lả lơi.
Gót giầy lưu lạc giữa bình minh.
Hãy giữ lấy tâm thiền trong êm ả.
Bể dâu này biến động kiếp phù sinh.
Trưa xuống phố nghe khúc nhạc Trịnh.
Da diết tình người đầy ấp niềm đau.
Những kiếp đời lênh đênh và trú trọ.
Sớm mai về tĩnh lặng với chiêm bao.
Đêm sâu hút miên man hồn hẫn hụt.
Đẫm sương mờ giăng khuất nẻo sơn khê.
Ngoài bãi vắng, biển ầm ào, vô tư, ha...hà...
Một mình ta loạng choạng cuối đường về.
Rượu chưa hề thấm một cơn mê, hê...hề...
Mà hồn tím hoang tàn yêu lỡ vận.
Trong đám đông chất đầy lòng thù hận.
Gió múa, ta lạc loài thinh lặng với ngàn khơi, gợn lên màu lả lơi.
Gót giầy lưu lạc giữa bình minh.
Hãy giữ lấy tâm thiền trong êm ả.
Bể dâu này biến động kiếp phù sinh.
...
Trưa xuống phố nghe khúc nhạc Trịnh.
Da diết tình người đầy ấp niềm đau.