Hàng dừa quê xưa gió thoảng đong đưa
Ngoài đê chiều mưa thương nhớ sao cho vừa
Người thương còn đâu bỏ ân tình sâu
Mơ ước ban đầu
Tiếng sao thơ buồn bồi hồi
Đò ngang sang bến khác từ lâu
Lòng sầu bơ vơ, tình ơi sao quá ơ thờ
Ôi thôi hết rồi, thôi hết rồi tình bạc như vôi
Người đành phụ tôi lẻ loi nuối tiếc không nguôi
Cho nhau thuở nào mang nặng tình yêu thương
Đôi mắt xa vời lạnh đầy hồn tôi
Nhà mình bên nhau có giữ nhau đâu
Cầu tre đồng xanh em nỡ quên sao đành
Dòng sông chờ mong xóm thôn làng quê
Ai đó không về
Mướp đắng dây leo vàng buồn chờ
Trầu cau vôi thắm đỏ ngẩn ngơ
Tình mình bên nhau, giờ đây quên hết câu chào