Cô ta biết tôi cô đơn.
Cô khóc khi tôi đau.
Cười vui, hạnh phúc những lần.
Buồn tủi, khi sụp suy.
Và khi, tôi quá nản lòng.
Cô ấy biết phải làm sao.
Gái ơi !!
Cô ấy có biết em gì đâu ?
Tôi kể những rắc rối trong tôi.
Bình thường hoá với cô ta.
Tôi viện ra lý do là...không giữ cô ấy khi về đêm...
Ngày mai, tôi nói cô ta rằng : Muốn làm mọi thứ, hỡi em yêu ơi !!
Nhưng mà, làm sao nói với cô ấy về em ?
ĐK 1 :
Làm sao để nói đây, bạn gái ơi ?
Này, gái ơi, tôi biết phải làm gì ?
Điều thật đẹp biết bao dường như ...ta đang có...
Rồi, em không nói với tôi.
Vậy, nói sao cho cô ấy đây.
Tôi không thể nói, không nhớ cô ta được.
Những lúc cô ta vắng tôi.
Làm sao tôi nói với cô ta rằng : Tôi nhớ em gái ngày đêm.
Nhưng nói dễ hơn khi nào.
Ai đó, biết sự thật của ta.
Gái ơi !!
Giúp nói với cô ta về em.
ĐK 2 :
How can i tell her about you ?
Girl, please tell me what to do.
Everything seems right.
Whenever, i'm with you.
So girl, won't you tell me.
How to tell her about you ?
...
U...ú ù ú...há ha...há ha...
...
Ha...hạ há hà há...há ha...há ha...
Ha...hạ há hà há...há ha...há ha...
Ha...hạ há hà há...há ha...há ha...