Có bao giờ anh chợt nhớ em không
Dấu yêu hỡi ! cõi lòng như tan nát
Nào ai biết những đêm buồn đắng nhạt
Bện tâm hồn chua chát ướt vành môi
Bởi sợi thương luôn cứ mãi tách rời
Khiến đau đớn từng hồi len dạ khảm
Làm sao thấu giữa canh trường ảm đạm
Riêng mình ta bám víu mảng tơ sầu
Hiểu chăng người ghi khắc mối tình sâu
Mà duyên nợ nhịp cầu chênh chao quá
Lỗi hẹn ước nay trở thành xa lạ
Ngước nhìn trời ... nghiêng ngã một đời hoa
Tuổi xuân kia thoáng chốc đã xế tà
Chỉ còn lại nét phôi pha ngày cũ
Trong lặng lẽ nuốt niềm đau nhen nhú
Mộng bình yên lấp phủ khóe mi nhòa.
4/4/2020