Tác giả: Nhạc Sĩ Lê Thắng, Thơ Âu Tú Vân
Anh đừng buồn vì có vợ là công nhân. Tâm hồn em đã chai dần theo năm tháng. Không dám ước mơ vào những gì ảo mộng. Học người ta tạo mặt nạ cho đời. Cuộc sống này vất vả lắm không anh? Ngày tám tiếng vài củ khoai lót.
Tác giả: Nhạc Sĩ Lê Thắng, Thơ Âu Tú Vân
Lạc mất rồi lời yêu trên môi. Lạc mất rồi chỉ còn đơn côi. Chia li nào mà vơi buốt giá. Ôi! tình đầu tựa chút mây sa. Lạc mất rồi mà sao chưa nguôi. Ngập lối về lệ giăng phai phôi. Yêu thương nào tràn nơi chén đắng. Ôm.
Tác giả: Nhạc Sĩ Lê Thắng, Thơ Âu Tú Vân
Dẫu biết rằng mùa đi không trở lại. Khóe mắt buồn vời vợi giữa ngàn khơi. Thu đã qua gom hết lá vàng đi. Em đã xa mang theo bao sầu nhớ. Giá buốt về mùa đông đang trở lại. Sóng thét gào, bờ sạn rát bàn chân. Biển vắng em.
Tác giả: Nhạc Sĩ Lê Thắng, Thơ Âu Tú Vân
Anh theo em về, về quê hương phù sa sông nước. Mênh mông câu hò, dịu dàng bên rừng đước Năm Căn. Tiếng hát ai gọi trăng thanh, long lanh dáng Hạ U Minh. Mái tóc ai tựa lưng thon, bay bay nghe thoáng trầm hương. Theo câu.
Tác giả: Nhạc Sĩ Lê Thắng, Thơ Âu Tú Vân
Em có về một miền quê mang tên người chiến sĩ. Trần Văn Thời một anh tài bất khuất kiên trung. Anh có nghe, bài dân ca ru mơ màng Sông Đốc. Nhìn chân trời thuyền theo thuyền sau trước ra khơi. Qua Khánh Bình, về Lợi An.