Anh về đâu quê hương mình sao anh
Nỡ lìa bỏ ra đi bỏ mảnh vườn
Bỏ con đê làng quê mến thương
Anh bỏ sao đành.
Em về đâu nơi quê nhà
Thương nhớ người biền biệt phương xa
Để mái trường đàn em thơ ngày đêm ngóng chờ
Em bỏ sao đành.
Lìa bỏ quê hương, xa bạn xa bè
Xa biệt phố phường, xa quê hương
xa cả người thương.
[ĐK:]
Ơi người ơi nơi phương trời
Chim xa rừng lạc bầy kêu thương
Người xa người để con sông
Còn thương nhớ buồn bao nỗi đoạn trường.
Nghìn trùng phương xa đất lạ xứ người
Mang cả nỗi niềm quê hương ơi
Sao nặng tình thương.