Dần tan khi sương mai đang ngỡ ngàng
Khi chim muông mong nắng vàng
Khi cây xanh còn say giấc mơ
Nhịp đi âm vang rung cỏ hoa
Gót chân gieo mộng mơ hồng khung trời vắng
Nước róc rách sông lững lờ hiền hòa
Mây âm u thung lũng buồn nhạt nhòa
Người đi sẽ đắp đất ngăn dòng sông
Xây mênh mông xanh hồ cao phản chiếu trời mây
Lượn quanh cheo leo qua núi đồi chập chùng
Người đi băng băng xẻ rừng sâu ngút ngàn
Muông thú sẽ bâng khuâng bàng hòang
Bên tháp sắt giăng đường dây nghe điện reo
Ngày sau khi đêm đêm len lén về
Khi sương rơi chưa ướt mềm
Khi trên cao chờ mong ánh sao
Chợt nghe xôn xao ánh điện cao
Chứa chan bao niềm tin bừng lên rực sáng
Lấp lánh mắt sao đêm người tình sầu
Trăng mơ say sông núi sương mịt mùng
Rọi sáng những sức sống đang tràn dâng
Những mái tóc loang mồ hôi rạng rỡ tự hào